Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con.
Con chào đời trong tiếng khóc, được mẹ ẵm trong vòng tay âu yếm, vỗ về, trong tình thương bao la, rộng lớn của mẹ. Mẹ khóc nhưng đó lại là giọt nước mắt của niềm vui, hạnh phúc: một thiên thần nhỏ bé đã đến với mẹ. Mẹ hạnh phúc vô bờ và mẹ gửi gắm tình thương của mình vào những lời ru.
Con lớn lên trong lời ru ngọt ngào của mẹ. Lời ru với những gì rất đỗi gần gũi, thân thương nhất : có dòng sông biếc xanh chảy uốn lượn quanh làng như dải lụa; có đàn cò trắng bay lả bay la. Qua lời ru, con hình dung ra mỗi chiều về, đàn cò trắng đậu vắt vẻo trên ngọn tre, làm đung đưa những ngọn tre ấy khiến cả lũy tre xao động. Con lớn lên trong lời ru dìu dặt với biển lúa vàng mênh mang và tiếng sáo diều vi vu mỗi chiều về. Rồi mỗi buổi tối mùa hè, trải chiếu ra sân ngắm bầu trời với những vì sao sáng, nghe lời ru ầu ơ của mẹ, ta như thấy các vì sao càng rực rỡ lung linh huyền ảo hơn. Cứ như thế, lời ru của mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn ta lớn lên, lớn lên, mỗi ngày… Qua lời ru thân thương ấy, mẹ đã dành trọn tình cảm cho ta. Biết bao đêm thao thức quạt cho con ngủ ngon lành, mong con khỏe mạnh khôn lớn từng ngày, mẹ đã ru ta bằng cả tấm lòng với tình mẫu tử. Những lời ru với ca từ rất mộc mạc:
Cái ngủ mày ngủ cho ngoan
Mẹ mày đi cấy đồng sâu lâu vê
Bắt được con bống, con trê
Cầm cổ lôi về cho cái ngủ ăn
Và những:
Con cò bay lả bay la
Bay từ Cửa phủ bay ra cánh đồng.
Hay:
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời.
Con người muốn sống con ơi,
Phải yêu đồng chí yêu người anh em…
Những hạt lúa củ khoai đã nuôi sống con, và những lời ru của mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn con. Những lời ru ấy đã dạy con đạo lý làm người, truyền cho con tình yêu quê hương đất nước, yêu những gì gần gũi thân thương nhất như cây đa, bến nước, sân đình; yêu những người thân thuộc nhất và biết ơn những ai đã đem lại cho con cuộc sống tươi đẹp ngày hôm nay. Lời ru của mẹ đã dạy con biết yêu thương, dạy con yêu từ câu Kiều, hạt thóc. Con biết trân trọng những giá trị nhân văn - tinh hoa của dân tộc - đến những giá trị vật chất mà cha mẹ đã chắt chiu dành cho con.
Lời ru ấy đã chắp cánh cho con bay xa, bay vào cuộc đời, sống nhân văn cao đẹp. Lời ru từ vành nôi đã theo con suốt cuộc đời, chắp cánh cho những ước mơ cao đẹp. Lời ru ấy đem lại mùa xuân ngọt ngào trong con, xua đi cái lạnh giá của mùa đông. Mỗi khi va vấp ưu phiền trong cuộc đời, lời ru ấy lại tiếp thêm cho con sức mạnh. Lời ru của mẹ đã chắp cánh cho những ước mơ của con bay cao bay xa hơn nữa. Dù mai sau con trưởng thành, con vẫn là đứa con bé bỏng của mẹ, muốn sà vào lòng mẹ, được mẹ vỗ về âu yếm như thời bé thơ.
Trong bài thơ “ Trong lời mẹ hát” của nhà thơ Trương Nam Hương, người con đã thốt lên:
Mẹ ơi trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa ...
Trong những lời hát ru hời ru hỡi tràn đầy yêu thương của mẹ, hòa trong những giấc mơ là cả một cuộc đời trước mắt. Phép nhân hóa chính là biện pháp nghệ thuật hết sức đặc sắc khi cho rằng lời ru “ chắp con đôi cánh”. Đó là đôi cánh của sự động viên, sự khích lệ như để tiếp sức cho con thêm mạnh mẽ khi bước vào đường đời. Nó như một câu nói nhẹ nhàng của mẹ bên con: “Đi đi con, hãy mang theo đôi cánh này cùng với những ước mơ lớn nhất mà con từng mơ thấy những đêm say giấc, hãy sử dụng nó làm cho con trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn!” Khi có được đôi cánh ấy, con có thể bay xa tới những nơi tuyệt nhất của cuộc đời để xây nên một tương lai rạng rỡ. Và đừng quên, lời ru của mẹ năm xưa đã giúp cho đạt được ước mơ ấy.
Con biết ơn vô cùng những câu hát mẹ tặng cho con. Lời ru thân thương của mẹ sẽ còn sống mãi với thời gian có giá trị vĩnh hằng như mạch suối nguồn tuôn chảy của tình mẹ bao la…
Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Khánh Ly - 10A4
cuộc đời, âu yếm, vỗ về, bao la, rộng lớn, nước mắt, hạnh phúc, thiên thần, nhỏ bé, gửi gắm, ngọt ngào, rất đỗi, gần gũi, thân thương, hình dung, xao động, dìu dặt, sáo diều, bầu trời, vì sao, nghe lời
Ý kiến bạn đọc