Đăng lúc: Thứ ba - 06/11/2018 21:45
- Người đăng bài viết: Trần Thanh Nga
Trong rất nhiều những áng thơ viết về thầy cô và mái trường Lời ru của thầy” của tác giả Đoàn Vị Thượng là bài thơ đằm sâu vào trái tim người đọc. Những vần thơ ý nghĩa chứa đựng lòng biết ơn, tri ân sâu sắc của người học trò gửi tới thầy cô giáo.
LỜI RU CỦA THẦY Sáng tác: Đoàn Vị Thượng Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ, đường cày của cha.
Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũngnhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu.
Thầy không ru đủ ngàn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ con có một thời Ước mơ thì rộng như trời ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn Cái hoa trong lá ,cái mầm trong cây Thầy ru hết cả mê say Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru con ngủ trong đêm Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo đầy hạt cơm.
Từ trong vòm mát ngôi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi (Con đường thầy ngỡ đôi khi Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi).
Hẳn là thầy cũng già thôi Hoá thân vào mỗi cuộc đời cho em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình. Hòa vào miền tâm tưởng da diết về người thầy, nhà thơ Đoàn Vị Thượng nhớ lại những ký ức một thời với bao sâu lắng bồi hồi trong nhịp lục bát hiền hòa chứa đựng bao giãi bày yêu thương tha thiết trong bài thơ Lời ru của thầy. Tứ thơ lạ, bởi lâu nay ta chỉ nghe nói và chú trọng đến lời ru của mẹ, của bà. Ở đây lời ru của thầy mang lại bao ân tình. Đọc bài thơ ta như được đắm mình trong lời ru ngọt ngào của thầy. Lời ru ấy bộc bạch tâm sự, trải lòng với những chiêm nghiệm nghề nghiệp của thầy. Một tâm sự rất thật với trọng trách của một người làm thầy: Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha. Hành trang đem theo suốt cuộc đời thầy thật đơn giản với viên phấn trắng, khuôn bảng đen, những lời giảng với hết cả sự say mê, thầy là người mang trọn ước mơ đầy của bao thế hệ học trò. Lời ru của thầy cho em hiểu bao điều, thắp lên trong em bao tình yêu thương và thổi bùng ánh lửa trong tâm hồn em. Lời ru của thầy cất lên từ màu của mây trời non nước. Lời ru của thầy có hình bóng mẹ, hình bóng cha. Lời ru của thầy đưa ta trở về với hình ảnh quê hương bình dị. Người thầy đã ru vào tâm hồn bao thế hệ học trò biết bao tình cảm yêu thương. Mỗi cuộc đời em đều có hình bóng thầy trong đó. Cảm ơn thầy, cảm ơn những lời ru của thầy đã nâng cánh ước mơ của em bay cao, bay xa. Tấm lòng thầy vô cùng cao đẹp: Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời ngàn năm. Ngôn ngữ thơ thật giản dị, hình ảnh thơ lúc hiện hình rõ nét, lúc trìu tượng mênh mông. Tất cả tạo nên một khúc ru chân thành, sâu lắng. Khúc ru về cuộc đời, khúc ru về tình người và lòng biết ơn. Hai câu thơ hay nhất trong bài cũng là lời nhắn gửi ân tình: Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm. Hạt chữ và hạt cơm”là những hạt được gieo qua bao mồ hôi nhọc nhằn nuôi lớn em cả thể xác và tâm hồn khi: Hẳn là thầy cũng già thôi Hóa thân vào mỗi cuộc đời cho em. Vâng, chính sự hóa thân vì học sinh thân yêu đó chính là hành trang thầy mang theo trọn đời: Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình Bài thơ là lời tri ân của các thế hệ học trò gửi tới các thầy cô nhân ngày 20.11. Xin được cảm ơn tất cả các thầy cô giáo, cảm ơn tác giả Đoàn Vị Thượng đã giúp bao thế hệ học trò chúng em nói lên điều đó.
Ý kiến bạn đọc