“Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một”
Tư tưởng sâu sắc và lời khẳng định: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” được Chủ tịch Hồ Chí Minh nói tới lần đầu vào tháng 2-1958. Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, Người đã bảy lần nói đến điều này. Từ đó cho thấy sự nhất quán của Người về tính thống nhất, không thể chia rẽ, tách rời Nam bộ khỏi Việt Nam; về thắng lợi tất yếu của sự nghiệp cách mạng giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Song, nếu nhìn sâu xa hơn, “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” còn là chân lý ngàn đời của lịch sử Việt Nam, một tình cảm thiêng liêng, một ý chí sắt đá bảo vệ toàn vẹn non sông mà không một thế lực ngoại bang hay cơ hội trong nước nào có thể phá vỡ được, dù cho đó là lịch sử ngàn năm qua hay mãi mãi sau này.
Tư tưởng thống nhất dân tộc được thể hiện từ truyền thuyết thuở vua Hùng dựng nước, câu chuyện cùng chung bọc trứng “đồng bào”, chuyện 99 con voi chầu về một hướng để nhắc nhở những ai muốn đổi lòng nhìn theo hướng khác. Vì thế, lịch sử đã chứng minh rằng, trong bất kỳ thời điểm nào, các thế lực cả trong và ngoài nước phá hoại lại sự thống nhất ấy đều phải chịu những hậu quả nặng nề, bị lịch sử phủ định.
Thời Pháp thuộc, thực dân Pháp chia nước ta ra 3 kỳ, 3 xứ riêng lẻ: Nam kỳ ,Trung kỳ , Bắc kỳ , với ba chế độ khác biệt, hòng dễ bề cai trị. Năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, lãnh đạo nhân dân làm nên thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945. Chính phủ Việt Nam Dân chủ cộng hòa được khai sinh và tuyên bố độc lập, thống nhất, xóa bỏ chế độ phân chia Bắc - Trung - Nam của thực dân, phát xít.
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, ngay từ đầu, Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh không chủ quan về một kẻ thù mới là đế quốc Mỹ, song, vẫn hy vọng về sự nghiệp thống nhất đất nước sẽ có được sau 2 năm ký Hiệp định Geneve về Đông Dương. Bởi những điều khoản trong hiệp định về sự đảm bảo chủ quyền, độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, vĩ tuyến 17 chỉ có ý nghĩa quân sự, tạm thời và một cuộc tổng tuyển cử tự do năm 1956 trên toàn quốc để hoàn toàn thống nhất đất nước. Song điều dự báo và không mong muốn đó đã thành sự thật. Mỹ - ngụy đã phá hoại Hiệp định Geneve hòng chia cắt đất nước, tách Nam bộ ra khỏi Việt Nam.
Trong bối cảnh đó, nhân dân Việt Nam buộc phải tiến hành cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước với đặc điểm lớn và bao trùm nhất là đất nước bị chia làm hai miền. Nhưng Việt Nam là một cơ thể thống nhất, từ đất liền ra hải đảo, không thể tách rời. Đảng và Bác Hồ đã nhiều lần khẳng định: “Nước Việt Nam nhất định sẽ thống nhất, vì nước ta là một khối, không ai chia cắt được”, “Nam Bắc là một nhà, là anh em ruột thịt, quyết không thể chia cắt được”, “Trung Nam Bắc đều là bờ cõi của ta, nước ta nhất định sẽ thống nhất”, “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, không ai có thể chia cắt được”, “Đồng bào Nam bộ là dân nước Việt Nam. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi!”... Tinh thần ấy được thể hiện cụ thể trong chỉ đạo chiến lược cách mạng Việt Nam của Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Ngày nay, hoàn cảnh tuy đã khác nhưng ý chí thống nhất, tinh thần đoàn kết đã làm nên chiến thắng trong chiến tranh giữ nước vẫn là bài học hàng đầu, là sự nhắc nhở chúng ta trên con đường xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Thực tiễn cũng đã chứng kiến, cùng lâm vào cảnh khủng hoảng, khó khăn như nhau nhưng ở châu Mỹ Latinh và gần đây nhất là Thái Lan thoát khỏi khủng hoảng rất khó khăn, vì sự chia rẽ, tranh chấp, lật đổ. Nhưng ở vùng Đông Bắc Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc xây dựng được khối đại đoàn kết dân tộc nên họ vượt qua khó khăn và phát triển nhanh.
Đối với Việt Nam, nhận thức vai trò, tầm quan trọng của đại đoàn kết dân tộc nên Đảng ta luôn quan tâm, tìm các giải pháp để phát huy sức mạnh đoàn kết dân tộc trong mọi giai đoạn cách mạng. Hội nghị lần thứ 7 khóa IX, Đảng ta đã khẳng định: “Đại đoàn kết toàn dân tộc trên nền tảng liên minh giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức dưới sự lãnh đạo của Đảng là đường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam; là nguồn sức mạnh, động lực chủ yếu và là nhân tố có ý nghĩa quyết định bảo đảm thắng lợi bền vững của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”.
Trong bối cảnh mới, nhiều nhân tố thuận lợi để phát huy khối đại đoàn kết mất đi, xuất hiện nhiều nhân tố, thời cơ mới và nảy sinh không ít những nhân tố kìm hãm, phá vỡ khối đại đoàn kết, đưa đến sự chia rẽ cộng đồng dân tộc. Những nhân tố đó như là phần chìm của tảng băng, khó phát hiện, và phát hiện được thì ngăn chặn sự phát triển, lây lan cũng không dễ dàng. Đặc biệt, thời gian gần đây, âm mưu chia rẽ dân tộc của các thế lực thù địch và phần tử xấu luôn diễn ra thường xuyên, liên tục, thể hiện trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Một số phần tử trong nước núp bóng dưới danh nghĩa “yêu nước”, “bảo vệ dân oan”, “phong trào dân chủ”, “mạng lưới blogger”... ra sức tiếp tay cho các hoạt động chống phá từ bên ngoài, kích động người dân biểu tình, hình thành những trào lưu đối lập... nhằm thực hiện mưu đồ chia rẽ, phá vỡ tính thống nhất của dân tộc. Một số khác thì không ngừng đưa ra những bài viết có nội dung xuyên tạc, nói xấu những lãnh tụ của cách mạng Việt Nam như Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đại tướng Võ Nguyên Giáp; xuyên tạc chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; bôi nhọ cán bộ lãnh đạo Đảng và Nhà nước... Tất cả hoạt động đó của các thế lực thù địch không chỉ nhằm làm suy giảm, tiến tới làm mất lòng tin của quần chúng nhân dân vào Đảng Cộng sản Việt Nam, vào sự nghiệp cách mạng; mà lớn hơn, chúng còn nhằm gây mâu thuẫn chia rẽ giữa đồng bào trong nước với nhau; giữa đồng bào trong nước với đồng bào ở nước ngoài.
Song nhân dân Việt Nam luôn tin tưởng và các thế lực thù địch cần phải hiểu rằng, dân tộc Việt Nam có tình yêu nước nồng nàn, tinh thần đoàn kết, gắn bó lâu đời, được thử thách qua nhiều thăng trầm của lịch sử, sự kết dính của tình dân tộc không dễ gì các thế lực thù địch có thể chia rẽ được. Ý chí thống nhất để phấn đấu cho mục tiêu tối cao là độc lập, tự chủ được hình thành từ rất sớm trong đại gia đình dân tộc Việt Nam. Ở Việt Nam, “thống nhất” gắn liền với “độc lập”. Muốn độc lập phải thống nhất thì mới có đủ sức mạnh để giữ nước và dựng nước. Mọi xu hướng cát cứ, chia cắt đều không tồn tại được lâu dài vì đi ngược yêu cầu đó.
Sưu tầm: Đoàn Hiền
Nguồn tin : Nguyễn Văn Đạo-Báo Bình Phước.
Ý kiến bạn đọc