NẮNG SÂN TRƯỜNG Tuổi học trò gắn liền với bao mùa nắng, để lại trong trái tim mỗi người những khoảng trời riêng, ấm áp, yên bình. Trong tâm hồn mộng mơ, trong kí ức tươi đẹp của một thời áo trắng luôn có một khoảng trời nhỏ với nắng, với gió, với những yêu thương đong đầy.
Tháng chín, tiếng trống tựu trường vang lên giòn giã, thúc dục những bước chân vội vàng. Nắng thu tinh nghịch, tung tăng khắp sân trường. Nắng chào đón, vỗ về những tâm hồn nôn nao, bỡ ngỡ, hồi hộp. Nắng dìu dắt những bước chân ngập ngừng của những cô cậu học trò còn lạ lẫm nơi ngôi trường mới. Nắng ghé cửa sổ nghe thầy giảng bài. Nắng vào lớp học bài cùng ta. Đôi khi nắng là niềm vui nho nhỏ của những cô cậu học trò mơ mộng, lơ đãng nhìn ra góc sân. Bắt gặp nắng đang vui đùa. Bật cười, hồn nhiên, trong trẻo. Nắng đá bóng cùng các bạn nam. Nắng đá cầu cùng các bạn nữ. Những tiếng cười giòn tan hòa cùng sắc nắng. Lòng buồn vô cớ, chỉ cần thấy sắc vàng của nắng, môi bạn bỗng nở nụ cười. Kỉ niệm sân trường thoảng mùi hoa sữa thơm nồng trong nắng thu dịu nhẹ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Trời chuyển lạnh, đông đã về. Những tia nắng đông lười biếng, ẩn mình sau những đám mây. Thỉnh thoảng, nắng lại kéo đám mây kia để vươn mình nhìn quanh sân trường. Không tinh nghịch như cậu nắng thu, cô nắng đông e thẹn, khẽ nép mình sau những cành cây. Nắng lắng nghe câu chuyện bạn bè nơi góc sân trước lớp. Đưa tay đón những tia nắng ngày đông ấm áp, niềm vui khó diễn tả thành lời. Sân trường ngày đông bỗng nhiên ấm áp, bừng sáng trong ánh nắng khô hanh. Nắng khẽ đậu lên bàn tay ai đang xoa xoa vì lạnh. Nắng làm đôi má ai ửng hồng. Nắng sưởi ấm những kỉ niệm không tên để cho ai cất giữ vào miền kí ức.

Xuân sang, sân trường ngập tràn sắc nắng. Nắng thúc giục những chồi non nảy mầm. Nắng khoác thêm áo mới cho trăm hoa khoe sắc. Nắng như vòng tay yêu thương chan hòa ôm ấp ngôi trường dấu yêu. Nắng trong trẻo, tươi trẻ, reo vui cùng những cô cậu học trò. Nắng thắp sáng thêm bao kỉ niệm. Nắng lan tỏa thêm nhiều niềm vui. Nắng hong khô giọt nước mắt của nỗi buồn vô cớ, để lại những nụ cười hồn nhiên trên môi ai. Nắng vỗ về những con tim ngập tràn yêu thương. Nắng lung linh cả một miền cảm xúc. Là khoảnh khắc cùng ai đi chung ô dưới sân trường đầy nắng. Là niềm vui khi bắt gặp ánh mắt, nụ cười ai trong nắng lúc tan trường.
Theo dòng chảy của thời gian, nắng cùng ta lật giở từng trang sách. Hạ đến tự lúc nào. Nắng tinh nghịch, trốn tìm trên vòm lá, rải hoa vàng nơi những con đường quen thuộc ta qua. Nắng mùa hạ là nắng của mùa chia xa. Nhớ những trang lưu bút ngập tràn sắc nắng lung linh. Trong nắng hạ, bạn bè ta ai cũng đáng yêu, đáng mến. Bỗng thấy lòng xao xuyến, rưng rưng khi nghe khúc nhạc ve râm ran trên vòm cây. Lại nghẹn ngào khi nghĩ về ngày chia tay gần kề. Con gái khóc, con trai vỗ về mà mắt các cậu cũng đỏ hoe trong nắng. Tiết học cuối cùng nhạt nhòa nước mắt. Ngoài kia, nắng vẫn rực rỡ, chói chang. Nắng hạ còn là nắng của những mùa thi. Nhớ những ngày miệt mài ôn bài bên trang sách, màu nắng nào làm bạn cùng ta, màu nắng nào cùng ta học bài, màu nắng nào vẫn đợi chờ ta sau mỗi giờ tan lớp. Nắng rực rỡ, nồng nàn cùng sắc phượng. Tuổi học trò cũng như nhành phượng vĩ rực đỏ, cháy hết mình trong nắng.
Nắng sân trường mùa nào cũng đẹp. Đó là những màu nắng đẹp nhất, đáng yêu nhất. Nắng long lanh trong đôi mắt cô. Nắng điểm vàng lên mái tóc thầy. Nắng rực rỡ trong tâm hồn tràn đầy khát vọng. Nắng thắp sáng bao niềm tin, ấp ủ bao ước mơ hoài bão, viết lên bao kỉ niệm đáng yêu của tuổi học trò. Nắng cùng ta trưởng thành, tự bao giờ như một người bạn không thể thiếu của một thời cắp sách đến lớp. Sắc nắng tuổi hồng sẽ chẳng bao giờ phai nhạt theo thời gian. Sắc nắng ấy mãi rực rỡ, ấm áp, lung linh trong khoảng riêng cất giữ kỉ niệm của một thời áo trắng.
Nhớ lắm những mùa nắng yêu thương!
Ý kiến bạn đọc