Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào, tình mẹ tha thiết như ngọn gió chiều rì rào …. Những ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn bất chợt gợi tôi nhớ về mẹ - người sinh ra, nuôi lớn chúng ta. Dù đi đâu về đâu, nhưng khi đứng trước mẹ những người con luôn cảm thấy thật nhỏ bé và cần mẹ ôm ấp chở che. Chúng ta yêu mẹ biêt bao nhưng đôi khi lại không biết thể hiện tình cảm đó như thế nào. Quả đúng như vậy! Có lẽ trong số chúng ta ai cũng đã từng tự hỏi chính bản thân mình đã làm được gì cho mẹ, đã làm mẹ hài lòng hay chưa, đã yêu mẹ đủ nhiều chưa,... tất cả những câu hỏi đó được chúng ta giấu sâu thẳm trái tim mình mà không nói ra.
Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ. Được nghe tiếng ru ầu ơ ngọt ngào. Có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió má từ tay mẹ quạt mỗi trưa hè. Mẹ ! Một từ thật đơn giản, thân thuộc, nhưng chứa đựng bao yêu thương:
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha”
Vâng ! Mẹ là vòng tay ấm, là dòng sông để con tắm mát, là bờ đê con vui đùa, là rặng tre che bóng mát, là nấc thang để con bước lên đỉnh cao, mẹ làm thật nhiều để mong con trưởng thành, mong con mai sau nên người. Mẹ là hình ảnh đẹp nhất trong tâm hồn, luôn là tình yêu lớn nhất trong trái tim người con. Mang nặng con suốt chín tháng mười ngày, mẹ thực sự đã phải chịu biết bao khó khăn. Mẹ chấp nhận thiệt thòi về phía mình để dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mẹ dạy con những điều hay lẽ phả, cách đối nhân xử thế. Mẹ hình thành trong con những suy nghĩ đầu tiên. Mẹ đưa con đến thế giới này và cũng chính mẹ cùng con tô điểm cuộc đời ấy. Mẹ giúp con có được những ước mơ, có những hoài bão về tương lai tốt đẹp. Trên con đường đời mà con đã chọn, tuy không đồng hành cùng con nhưng mẹ luôn dõi theo, ủng hộ, tin tưởng con. Dù cả thế giới có xa lánh, vùi dập thì mẹ vẫn luôn dang rộng vòng tay yêu thương che chở cho con.
Tôi đã từng làm mẹ buồn, đã từng khiến mẹ khóc, đã có những hành động vô lễ… tất cả khiến tôi ân hận vô cùng. Các bạn ạ ! đừng bao giờ quá vô tâm để rồi đến một ngày nào đó, muốn cái xoa đầu của mẹ, la mắng hay vòng tay ôm ấp của mẹ cũng không thể nào có được. Lúc ấy, ta chỉ còn có thể bất lực gói gém từng mảnh vở kí ức cất vào nơi tim mình, đơn độc đi qua năm dài tháng rộng với niềm tiếc nuối!
Giá như! Ta đã thương mẹ nhiều hơn
Giá như! Ta đã quan tâm mẹ
Giá như! Ta dành thời gian cho mẹ nhiều hơn
Nhưng, hơn tất cả mỗi chữ “giá như” trên đời này chỉ là vô nghĩa và ta nợ mẹ một lời xin lỗi. Vậy bây giờ khi còn có thể:
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mặt mẹ nghe không!”
Tác giả bài viết: Võ Thị Hiền - A12 K30
bao la, thái bình, tha thiết, rì rào, nhạc sĩ, công sơn, sinh ra, nhỏ bé, ôm ấp, đôi khi, thể hiện, tình cảm, như thế, như vậy, có lẽ, hài lòng, tất cả, câu hỏi, sâu thẳm, trái tim, cuộc đời
Ý kiến bạn đọc